truyện ma có thật ở việt nam 2015
Bóng Ma Trên Bến Đò - Truyện Ma Đình Soạn. Bóng Ma Trên Bến Đò là câu chuyện ma có thật được kể lại qua sự chứng kiến của người trong cuộc. Hãy cùng Hẻm Truyện Ma lắng nghe câu chuyện này qua phần diễn đọc Đình Soạn. Hiện chưa đánh giá cho truyện này, hãy là
Truyện Ma Ngắn Có Thật Ở Việt Nam Nổi Tiếng Với Cả Người Nước Ngoài. Ông tôi niềm nở nhận lời với xắn quần giúp, nhưng mà vừa đưa ống quần lên thì thấy chân ông đó cực kì nhớt và khi xắn thêm thì thấy thịt trên chân sẽ rơi ra. Cùng theo kinh nghiệm tay nghề
Group Động Quỷ của CrisDevilGamer:của mình:https://www.facebook.com/cris.phan.7Fanpage của
Bạn đang xem: Truyện ma có thật ở việt nam 2015 quý khách vẫn хem: Truуện ma bao gồm thiệt ở ᴠiệt nam giới tanhailonghotel.com.vn khi đọc хong một cuốn nắn ѕách ở trong nhà ᴠăn Mỹ chuуên ᴠiết truуện ma Stephen King haу хem хong một tập phim của đạo diễn Hitchcoông chồng, chúng ta có thể cần nín thsinh sống ᴠì ѕợ hãi.
Thật thật Giả giả ?! Cuối cùng là từ Giả thành Thật ~ " Tác phẩm : Cùng Nàng Đùa Mà Thành Thật. Tên Hán Việt : Hòa Tha Giả Hí Chân Tố Liễu (和她假戏真做了) Tác giả: Thanh Thang Xuyến Hương Thái (清汤涮香菜) Thể loại : Bách Hợp, Đô Thị Tình Duyên, Hào Môn Thế Gia, HE.
Site De Rencontre Pour Seropositif Gratuit. Mình giới thiệu mình tên là người con của quê hương bến tre và ở tại một vùng quê nói chung cũng hẻo nhỏ những câu chuyện ma của ông bà và mọi người xung quanh đều làm mình thấy cuốn hút và mún đằng sau những câu chuyện đó là những lần nhịn đi wc và ko bao giờ dám đi một đến sau này lớn lên thì mình bắt đầu đỡ tắt về bản thân chút thôi bây giờ mình xin tóm tắt một chút về vùng quê mình ở. Đang xem Truyện ma có thật ở việt nam 2015 Đó là một xóm nhỏ nằm gần phà rạch miễu ngày xưa ở bến bạn nào có về bến tre cũng biết con phà nổi tiếng này nhỏ tụi mình hay ra bến phà chơi lắm vì xe cộ lúc nào cũng đông đúc và nhìu khi có cả những ca sỹ lưu diễn về bến tre và có những xe chở tôm thì bọn mình hay trèo lên và ăn cắp tôm đem về. Tuy vẻ bề ngoài tấp nập và đông đúc như vậy nhưng đằng sau vẻ hào nhoáng đó là những câu chuyện mang vẻ bí ẩn và tâm linh mà chúng mình được kể lại và tận mắt chứng lên đây chia sẽ là vì mình rất thích nghe những chuyện tâm ý là muốn chia sẽ với những bạn có chung niềm vui và tò mò về chuyện tâm linh,ai coi nó là ko thật thì nó là ko thật còn ai coi nó là thật thì lúc nào nó cũng hiện hữu trong đầu xin phép vào thẳng câu chuyện lun nhé -Phà rạch miễucó nhìu bạn thắc mắc tại sao gọi là phà rạch miễu thì mình xin tóm tắt xưa mình nghe papa của mình kể lại rằng hồi đó khúc sông từ xã tân thạch qua cồn phụng rồi cồn tiên chỉ là một con rạch trước có một cái miễu được xây ở giữa khúc sông và sau này đất lở và cuốn theo cái miễu nên người ta ko còn thấy cái miễu này nữa,lúc trước thì chỉ có ghe xuồng đi qua lại là chủ yếu nên khi khúc sông mở rộng ngta mới bắt đầu làm phà nên người ta gọi là phà rạch từ khi xây phà là bắt đầu những ngày xảy ra những chuyện mà bà con lối xóm ở đây rất vô cùng kinh hoàng. Lúc bé ai mà ko mún được đi chơi thoải mái tránh xa tầm mắt của bố và những người bạn cũng ko ngoại mình hay đi ra bến phà để chơi tạt lon hay năm chuyện ko có gì để nói nếu như một buổi chiều tụi mình ko ra bến phà để chơi. Xem thêm Những Việc Nên Làm Để Tăng Khả Năng Có Thai Tự Nhiên, 7 Bí Quyết Không Phải Ai Cũng Biết -Hôm đó sau một ngày đi học và ngủ một giấc rồi ăn no nê mình và đám bạn kéo nhau vào khu phà để khối lượng khách qua phà lúc nào cũng đông nên những nhân viên ko bao giờ kiểm soát được hết tụi mình chơi tạt lon đến khoảng 6h tối thì bắt đầu rủ chơi năm đó thì có khoảng 6 người chơi và giao luật là chỉ được nấp ở vòng vòng bến là người háo thắng lúc nào cũng mún ăn thua với đám bạn nên giở lắm ko biết sao hôm nay xui chơi nhiều ra ít bịra trắng nhìu hơn thì đen thua,và mình đã phải làm cục là hôm đó ai phù hộ chứ nếu ko là mình gặp phải chuyện kinh hãi thì làm cục nhân chứ mình đếm xong rồi cũng làm biếng đi kiếm xong rồi ngồi một đống vậy đó nên tụi nó ghét xong mình ngồi ngắm xe qua lại đợi cho tụi nó mệt thì ló đầu ra thôi. Đúng như ý mình liền,thằng Đen đi ra liền,mà thằng này trâu lắm nó tức mới đi ra và nói mày ko chơi thì nghỉ còn ko tao đập nó thì to hơn mình và mình vs nó cũng chạm trán mấy lần nên hơi ngán vì vậy mình cũng chiều theo ý nó có mình nó thôi và tụi kia cũng vẫn còn người thấy bực bực nên e đếm một lèo từ 5 đến bắt đầu đi đó thì tầm khoảng gần 7h thôi nhưng trong nhà chờ phà thì hơi vắng do phà vừa rước khách lần lượt từng thằng thì chỉ còn 1 thằng thôi,nó tên đó thì tính tình hiền mà hay tỏ vẻ lắm nên e ghét mới hùa vs bọn kia là chơi nó cho nó làm cục đám kéo nhau đi kiếm thì thấy đông đông ngoài trái nổi để phà cập bến. Chạy ra thì ngta bu đông lắm và bàn tán gì um xùm mà chỉ chỉ xuống dưới tính mách xảy ra chuyện nên tụi e mới chạy ra thăm thì ngta nói mới thấy thằng phi té xuống có một ông chú thấy vậy nên lặn xuống kiếm chừng vài giây sau là thằng phi được đưa lên ta sơ cứu cho nó nên nó thở dc bình thường nhưng bị mình sợ quá chừng nhưng dù sao cũng phải báo cho pa mẹ nó là thằng phi được đưa vào bệnh viện gần đó. Xem thêm Hôm đó tụi mình được một trận roi sướng đít sau thằng phi được trả về nhà thì tụi e mới qua thăm mẹ nó thấy nó mệt nên ko dám la mắng nó nhìu còn tụi e thì bị la xối hỏi nó tại sao hwa nó nhảy xuống sông chi thì nó nói đáng lẽ nó ko ra đó rồi vì nó nghĩ là e ko dám ra đó và chỗ đó có cái giàn giáo nên dễ thì leo qua giàn giáo núp tụi lâu lâu nhưng nó vẫn kiên trì núp mỏi chân quá nên nó mới ngồi xuống thì bị trượt chân té xuống rớt xuống nước nó còn nghe tiếng ai nói ở dưới nước um xùm nữa nó mới đạp chân để trồi dậy thì có cái gì đó vướng ở chân nó mà nó ko tài nào vùng vẫy để ngoi lên sao có ông chú nhảy xuống mới cứu được là ko có gì thì sau này e mới nghe được bố mẹ e kể là lúc đưa nó đi bệnh viện thì ba mẹ nó thấy trên chân nó còn hằn nguyên nắm tay của người lun là chuyện ko hay nên ba mẹ nó mới về nhà thắp nhang và tới chùa gần đó xin bùa đem vô bệnh viện đốt nhang rồi khấn vái gì đó rồi lấy lá bùa quẹt vô chân thì nó mất hẳn dấu tay đen thui là hôm sau nó được đưa về nhà yên ổn. Post navigation
Khi ấy là khoảng gần 11 giờ đêm một ngày cuối tháng 12 năm 1972 trên con đường từ Nhổn hướng về phía Hà nội có một người thanh niên trạc ngoài 30 tuổi đang cặm cụi đạp chiếc xe Thống Nhất một mình trong đêm. Cái lạnh của đêm đông miền Bắc làm cho không gian như đặc quánh lại, hơi thơ của người thanh niên như tỏa ra một vầng sáng sóng sánh trước mặt anh. Cái lạnh thấu sương đó được che chở bớt bởi một chiếc áo trấn thủ dầy có trần nhưng đường chỉ hình quả trám đã cũ kỹ và ngả màu xanh bợt bạt. Chàng thanh niên khẽ huýt sáo mong xua tan cái không gian cô tịch của đoạn đường vắng vẻ. Mấy quán hàng nước leo lét ngọn đèn dầu mà lúc 7 giờ tối khi chàng đi qua nay đã được che chắn kín mít bằng mấy tấm phiên liếp. Thời kỳ chiến tranh phá hoại ở Miền Bấc hầu như không được sử dụng nhiều ánh sáng, cứ tầm 7 giờ tối là Hà nội đã chìm trong bóng đêm. Xung quanh chàng trai chỉ còn tiếng ếch nhái và côn trùng đều đều. Đột nhiên ở một ngã ba đường, có một cô gái cầm một chiếc làn khẽ gọi chàng trai cho đi nhờ xe, cô ấy nói vừa từ trong thôn đi ra đường 32 này chờ ai đó cho đi nhờ xe vào Hà nội có việc gấp. Trong lúc này đây có một người bạn đồng hành thì quả là quá tuyệt, chàng trai vui vẻ cho cô gái ngồi sau xe và cố tình đạp thong dong hơn. Hai người bắt đầu câu chuyện, cô gái kể nhà cô ở số ..*. phố Quan Thánh, cả nhà đi sơ tán hết tận Sơn Tây, còn cô vào nhà người thân ở trong thôn này, hôm nay có việc gấp phải về trong phố. Chàng trai kể mình trong đội tự vệ Hà nội chiều nay vừa phải đi vào đây có việc cho tới giờ này mới về được. Cả hai vui vẻ nói chuyện làm đoạn đường dường như ngắn lại. Đi được một đoạn, chàng linh cảm thấy cô gái khẽ co ro, rum rẩy ở sau xe, chàng mới chợt nhớ ra là cô gái chỉ mặc phong phanh một cái áo trắng xẻ tà cao hai bên. Chàng trai vội vã dừng xe và galant cởi chiếc áo bông trấn thủ ra đưa cô gái mặc và thanh minh rằng mình đạp xe nóng quá! Cô gái e lệ khoác chiếc áo và cả hai tiếp tục cuộc hành trình. Chàng trai hồ hởi kể bao câu chuyện về cuộc đời mình và chỉ nghe thấy những tiếng dạ – vâng nhẹ nhàng từ phia sau. Câu chuyện đang vào mạch, đột nhiên có một câu chàng hỏi mà đã hai lần vẫn không thấy cô gái có trả lời? Chàng trai quay lại mà chợt một cảm giác lạnh buốt dọc sống lưng. Sau xe trông không! Cô gái đã không còn đó từ khi nào !!!Chàng vội và đạp xe nhanh về phía Hà nội, Cầu Diễn đây rồi, đã có leo lét ánh đèn dầu từ phía mấy nhà dân xa xa… Trong đầu chàng ngổn ngang câu hỏi, tại sao cô gái lại nhẩy xuống xe, và cô ấy nhẩy xuống từ khi nào ??? Trong cái bối cảnh Miền Bắc đang xây dựng CNXH và lại vào giai đoạn cam go của những ngày chiến tranh phá hoại, chiếc áo ấm là một tài sản không nhỏ. Dù chưa biết là có tìm lại được cô gái không, nhưng chàng trai ngay sáng hôm sau đã đạp xe tới địa chỉ ..*. phố Quan Thánh. Sau tiếng gọi cửa là một người đàn ông có dáng vẻ ưu phiền xuất hiện. Căn nhà văng tanh vì có lẽ cả gia đình đã đi sơ tán chỉ một mình ông ở lại trông nom nhà cửa. Thưa bác, đây có phải là nhà ..*. không ạ? Đúng rồi ! Tôi là Bố ..*. đây ! Bác cho cháu gặp ..*. được không ạ ? Được rồi, mời anh vào đây! Bước vào trong nhà, chàng trai như muồn té ngửa, trên bàn thờ ngay trước mặt là tấm hình cô gái ấy, vẫn khuôn mặt ấy, mái tóc ấy, vẫn nụ cười ấy… nhưng khói nhang đã làm hoen ố một góc khung kính của bức hình. Chàng trai đứng như trời trồng, rồi đột ngột ngồi phịch xuống chiếc ghế băng đẻ sát tường gần cửa. Sau một hồi trấn tĩnh, chàng trai thuật lại câu chuyện hôm qua. Nét mặt người đàn ông trầm hẳn xuống, ông chậm dãi kể Em..*. nó qua đời vì tai nạn xe khách tại đoạn đường mà anh kể gặp em nó đêm qua ấy cách đây đã hơn 2 năm, vào một buổi chiều hè khi nó lên Sơn Tây thăm bà con. Từ đó tới nay thỉnh thoảng lại có bạn bè nó qua thắp cho nó nén nhang, nên lúc đầu tôi cũng tưởng anh là một người bạn của em nó, còn sự thể như thế này thì… Chàng trai tiến tới bàn thờ, thắp cho cô gái 3 nén nhang rồi vội vã ra về !MatCuoi 42 Câu chuyện với chàng trai như một kỷ niệm ghê rợn đáng nhớ suốt đời . Không biết chàng trai ấy có biết tiếp một chi tiết quan trọng tiếp theo không mà cũng không kém phần ghê rợn hơn ! Đó là vào tháng 4 năm sau, khi ra thăm mộ cô gái, gia đình cô đã thấy 1 tấm áo chấn thủ đã bị mưa nắng làm rách nát nằm ngập dưới gốc cây Dao trên mộ cô !!! Nhà Bà tôi ở phố Nguyễn Biểu, nên câu chuyện này được các cô, cậu nhà tôi kể cho từ hồi còn rất nhỏ, vì tại đó câu chuyện này một thời làm mọi người đồn đại mãi. Hôm trước, tôi sực nhớ ra và gặp một cô của tôi, yêu cầu cô kể thật chi tiết để ghi lại cho các bạn đọc ở đây như một trong nhưng câu chuyện ly kỳ mà tôi đã từng được nghe và cùng chia sẻ
truyện ma có thật ở việt nam 2015