tâm sự của người vợ cô đơn
Trong đoạn clip ngắn, có thể thấy Shark Bình đang cô đơn và đầy tâm trạng trong đêm trung thu. Bên dưới bài viết, cư dân mạng mổ xẻ "xung quanh đầy quái vật (xà lan) chắc nói ai đó rồi, sếp chửi cũng thâm phết nhỉ''.Bên cạnh đó, thấy Shark Bình cô đơn lẻ bóng, nhiều người không khỏi thắc mắc Phương Oanh
Trong 'Memento Mori: Đất', Vân - người mắc ung thư - dành những ngày cuối đời viết thư dặn dò hai con sống tốt. Tác phẩm Việt tranh giải tại hạng mục New
Tôi bị vợ lừa dối. Cô ấy có vẻ là người vợ tuyệt vời, ít trò chuyện với mọi người, có ít mối quan hệ với người khác phái. Nhìn chung có vẻ rất lành, thế mà lại cắm cho tôi một cái sừng đau điếng Chúng tôi đám cưới, mẹ chồng cũ của cô ấy bất ngờ lên sân khấu trao tặng 2 cây vàng 23 giờ Tôi năm nay 35 tuổi mới bắt đầu cuộc hôn nhân của mình.
Là khách mời thường xuyên của chương trình hẹn hò thực tế Heart Signal 5, Angelababy đã chia sẻ điều khiến cô thực sự cảm thấy cô đơn: 'Tôi có thể có nhiều bạn nhưng đôi khi tôi không thể thoải mái chia sẻ suy nghĩ của mình với họ. Đối với tôi, điều này thực sự
Hai vợ chồng cũng không dám sinh đứa thứ hai vì biết không thể có thời gian chăm sóc tốt cho con. Thời gian trôi qua, công việc làm ăn ngày càng phát đạt, gia đình ngày càng lớn mạnh, con trai tôi cũng lớn lên từng ngày. Dần dần, mỗi khi tôi về nhà và nhìn thấy con, lại có cảm giác con xa lạ với bố mẹ.
Site De Rencontre Pour Seropositif Gratuit.
Tâm sự Thứ ba, 29/11/2022, 1142 GMT+7 Cách đây ba năm tôi là người chồng ngoại tình, có người đã khuyên tôi về nói với vợ, để vợ chỉ cách quên người tình. Từ đó tôi bắt đầu suy nghĩ và làm theo lời nói ấy. Chuyện ngoại tình dù thế nào mình cũng là người sai, không thể trách vợ hời hợt, không quan tâm nên mình mới thế. Tôi suy nghĩ rất nhiều, không biết nên dừng lại hay cứ tiếp tục như vậy. Thật sự rất khó khăn khi phải nói cho vợ biết mình đang ngoại tình, nhưng không còn cách nào khác để có thể kéo tôi ra khỏi vũng lầy hôm tôi quyết định nói cho vợ biết, ban đầu vợ sốc lắm, cô ấy trầm lặng vài ngày rồi nói muốn ly hôn. Tôi không nói gì trong lúc này, lẳng lặng chơi với con được lúc nào hay lúc ấy vì nghĩ chắc sẽ không còn nhiều thời gian bên con nữa. Đến hôm sau tôi chỉ nói một câu duy nhất, có lẽ điều đó khiến vợ suy nghĩ lại. Tôi nói "Anh biết mình ngoại tình là sai, nhưng anh không muốn mất gia đình này nên mới cho em biết để cùng anh vượt qua giai đoạn này, kéo anh ra khỏi vũng lầy đó. Nếu em không thể tha thứ, anh sai anh sẽ chấp nhận". Tôi không nói cho người tình biết chuyện mình đã thú nhận với vợ. Lúc đó tôi suy sụp rất nhiều, trong lòng còn thương người tình và vẫn qua lại với cô ấy. Tôi biết người tình cũng thương tôi thật lòng nên chờ tôi tận hai năm như tuần sau, vợ muốn chúng tôi làm lại từ đầu, yêu cầu tôi cắt đứt liên lạc với người tình và cho vợ gặp người đó. Lúc đấy tôi không biết phải làm sao để nói với người tình rằng nên dừng lại, bởi cô ấy đã chờ đợi tôi hơn hai năm qua. Tôi là kẻ không ra gì, đã làm khổ cô ấy, làm khổ vợ con. Biết rằng tình yêu không có lỗi nhưng yêu trong hoàn cảnh này thì dù có tốt đẹp đến thế nào nữa cũng là kẻ Sở Khanh. Một hôm tôi quyết định gặp người tình và nói lời chia tay, không muốn lương tâm dày vò như thế này nữa. Những năm tháng qua tôi chỉ là kẻ tham lam, ích kỷ, không thể bỏ gia đình như lời hứa với người tình được. Có lẽ cô ấy hiểu được lòng tôi vì dù gì hai năm qua chúng tôi cũng có chung cảm giác tội lỗi, lương tâm cắn và người tình chính thức dừng lại. Trong thời gian này tôi nghe người bạn chung nói cô ấy từng tự tử nhưng may gia đình phát hiện kiệp thời. Tôi nhắn tin cho cố ấy đừng suy nghĩ dạy dột nữa, hãy làm lại từ đầu và hãy sống sao cho anh phải hổ thẹn khi nhìn về em. Cô ấy chỉ xem nhưng không trả lời lại. Tôi thấy mình thật xấu xa, đã làm khổ vợ con và cô ấy, có lẽ cả kiếp này cũng không trả nổi những tội lỗi của thời gian trôi đi, đến tuần vừa rồi cô ấy nhắn tin cho tôi là sẽ đi nước ngoài và định cư luôn bên ấy, muốn gặp tôi trước khi đi. Tôi đã từ chối vì không muốn cả hai phải vấn vương thêm nữa. Trong lòng tôi, cảm giác vì mình mà cô ấy trở nên như vậy nên mình không xứng đáng để đối diện với cô ấy. Hôm nay cô ấy bay, lòng tôi lại nặng trĩu nhưng có lẽ chỉ có như thế mới tốt cho cả qua bài viết này tôi cũng muốn trải lòng với các bạn, mong rằng ai đang trong hoàn cảnh của tôi ba năm trước hãy mạnh dạn đưa ra quyết định dứt khoát, đừng ngoại tình mà làm khổ người xung quanh. Chân thành cảm ơn các bạn, cảm ơn giả gọi vào số 024 7300 8899 máy lẻ 4529 trong giờ hành chính để được hỗ trợ, giải đáp thắc mắc
Chủ đề này mình sẽ tổng hợp những bài thơ tâm sự buồn về tình cảm vợ chồng, như thơ vợ chồng chia tay nhau, tâm sự buồn vì cuộc sống hôn nhân đổ vỡ, không hạnh phúc. Những lo lắng & vướng mắc sau khi ly hôn,.. Thơ vợ chồng chia tay, tâm sự buồn vì đổ vỡ trong hôn nhân. THƠ VỢ CHỒNG TAN VỠ HỎI AIThơ Hương VangGiọt nước mắt lăn dài trên máTrái tim này tơi tả vì aiSương rơi ướt đẫm cánh nhàiHeo may se lạnh bờ vai hao gầyTình chồng vợ bao ngày ấp ủNay vội vàng ai rũ sạch trơnAi gieo nên sợi tủi hờnĐể nay em phải cô đơn một mìnhNgày xưa ấy hoa tình chớm nởCâu hẹn thề chồng vợ sắc sonCho dù nước chảy đá mònGia đình hạnh phúc bên con chẳng rờiMà nay vội chia đôi hạnh phúcMà bao ngày vinh nhục bên nhauHỏi ai chia cắt nhịp cầuĐể cho cách trở sông sâu đôi dòngAi đã cắt chỉ hồng xưa buộcAi đã quên nguyện ước khi xưaAi gieo chi ngọn gió mùa Khi thu chạm ngõ đông chưa muốn vềĐem cái lạnh tái tê buồn tủiVẫn đi về lầm lũi riêng emCòn đâu ngày tháng êm đềmHỏi ai có thấu từng đêm lạnh lòng !!! BÀI THƠ CHỒNG HÃY QUAY VỀ BÊN MẸ CON EM Thơ Huy TrầnXưa kia hạnh phúc đủ đầyVợ chồng quấn quýt vui vầy có nhauYêu thương nồng ấm làm saoTình chồng nghĩa vợ trời cao động lòngCon thơ tay ẵm tay bồngGian nan vất vả chất chồng lên vaiVợ chồng làm việc luôn tayTình nghèo vun đắp ước mai sang giàuBây giờ sao nỡ phụ nhauNgày nay giàu có mà mau thay lòngChàng ơi có nhớ thiếp không?Đêm đêm thiếp khóc nhớ mong lắm chàngCon thơ khờ dại hỏi chàng ?Ba đâu rồi mẹ lòng càng nhói đauBiết làm gì phải nói saoCho con thơ trẻ lòng nào được yênƯớc gì có một phép tiênCầu cho ai đó bình yên quay vềThiếp đây vẫn giữ lời thềVợ chồng hạnh phúc đề huề bên con. Những bài thơ vui, hài hước về Vợ Chồng thơ nỗi buồn sau hôn nhân ảnh internet THƠ TÂM SỰ BUỒN MƯỜI HAI BẾN NƯỚC Thơ Mami VamAnh bình tĩnh dừng tay mà suy nghĩEm nửa đời chỉ lo lắng chồng conPhận làm dâu luôn hiếu thảo vẹn trònLuôn chu đáo từng bữa ăn, giấc rỗi việc chỉ bạc, bài, bia rượuSức thanh niên làm chưa đủ miệng ănAnh biết nhà hoàn cảnh rất khó khănBao nhiêu việc nhọc nhằn mình em cố gắng chưa một lần tị nạnhMong gia đình được hạnh phúc ấm êmNén vào tim những chua xót, nỗi niềmAnh vui vẻ... cả thâu đêm suốt thế nào bản thân mình cũng rángKhông một lời than vãn với người thânChỉ khuyên anh ý thức việc nào cầnKhông để tâm biết bao lần đánh nhiều đêm ôm tủi buồn nức nởSợ mẹ buồn cố nuốt lệ vào trongVới bạn bè vẫn mang tiếng có chồngĐêm hiu hắt bởi phòng không gối gia đình em nhận phần thua thiệtAnh vô tâm nên đâu biết em đauÔm con thơ nuốt cay đắng, nghẹn ngàoNghĩ tình nhau không một lời oán nhủ lòng đây chính là thử tháchCố gắng lên sẽ có cách vượt quaHãy bình tâm suy nghĩ lại anh àĐể con trẻ được có cha lẫn mẹ. BÀI THƠ LI HÔN Thơ Mi PhaKính thưa tòa tôi quyết định ly hôn Vì sao ư ? vì chôn tình huyệt mộ Tình đã chết sống với nhau thêm khổ Đọa tâm hồn bởi hố cách nghĩ suyTôi chẳng chê không nghĩ sẽ khinh khi Hay ghét bỏ chỉ vì người nghèo khó Tôi vẫn biết tình yêu luôn bỏ nhỏ Thật dịu dàng cho tỏ tấm lòng nhauNhưng thưa tòa ông bà ta có câu Ly đã vỡ , tình đầu phai hương sắc Có cố sống với nhau tình cũng đắng Chứ ngọt ngào sâu lắng có được đâuKý ức mà sao có thể phai màu Tình bội bạc bên nhau làm chi nữa Muốn chèo chống gia đình để giữ lửa Con có cha muôn thuở vẫn tốt hơnNào ai hiểu cho rằng nỗi cô đơn Thấm da thịt chập chờn khi đêm xuống Người bên cạnh...trời ơi...không cùng hướng Nghoảnh mặt rồi...khổ, sướng...một mình tôiSống làm gì như bà mẹ đơn côi Tất tần tật bể đời đều ôm trọn Đôi lúc nghĩ xòe bàn tay bao ngón Mà vết hằn rơm rớm máu thời gianThưa quý tòa tôi chấp nhận lỡ làng Duyên đã hết cũng đành thôi chia cách Tôi vẫn biết thiệt thòi con hờn trách Nhưng một lần thử thách cuộc đời thôiLớn lên rồi con cũng hiểu cho tôi Khi hạnh phúc xa rời bàn tay níu Những ngọt ngào ngày xưa chẳng xoa dịu Vết nứt lòng...nhỏ xíu...nhưng rất đau. Thơ phụ nữ góa chồng, thơ viết về người vợ 1 mình nuôi con thơ tình cảm vợ chồng rạn nứt ảnh internet THƠ VỢ CHỒNG MÌNH CHIA TAY THÔI Thơ Phụng Hải ĐăngAnh đấy à! Sao lại trở về đây ?Bao tháng ngày bỏ vợ con đi suốtTôi ở nhà quặn đau từng khúc ruộtPhận lại nghèo, rau cháo mẹ con ănNhững ngày mưa nhà dột thiếu chỗ nằmBởi thiếu bàn tay đàn ông sửa chữaCứ ngỡ rằng anh đi một vài bữaNào không ngờ cho đến tận hôm nayLấy chồng về tưởng hạnh phúc đong đầyGia đình ấm êm cùng nhau chia sẻThật ra thì được vài hôm vui vẻSay rượu về lại chửi vợ đánh conNgười như tôi còn trẻ, giờ héo mònNhiều lúc nghĩ không còn nghị lực sống Khốn nạn cái thân, đời có ai giốngThật vô duyên một kẻ bị phụ tìnhAi cũng bảo là vợ đẹp con xinhThì gia đình sẽ luôn luôn hạnh phúcĐêm không ngủ một mình nằm thấy nhụcCũng là người sao chẳng giống người taBỏ vợ con anh theo mụ đàn bàMột kẻ thứ ba làm nhau đau khổHãy đi đi đây không còn bến đỗVề với người ta bỏ lại mặc mình tôiGiờ còn gì ? Thật sự mất nhau rồi ! THƠ VỢ CHỒNG TÌNH TÀN Thơ Hà ThuRồi cuối cùng cũng chẳng níu được nhauTình đã cạn chuỗi ngày sầu đăng đẳng Mình chẳng lẽ hoài sống trong im lặng Chung mái nhà mà khoảng vắng không tênTình chúng ta không giữ được lâu bền Bởi nghĩa cạn đã làm nên duyên lỗiHay tại bởi Nguyệt kia làm tơ rốiĐan sợi tình này quá vội mong manhBến thuyền quyên sóng va đập chòng chànhTay lái mỏi buông bỏ nhanh giải thoátXưa nồng ấm mà nay hoài lạnh nhạtMen ái tình giờ chua chát đắng cayTrước quan tòa mình dứt khoát chia tayTrút bỏ hết những tháng ngày chịu đựng Và Trút bỏ những tính toan sỏi cứngVấp một lần gượng dậy vững bước điNhững yêu thương giờ còn sót lại gìCòn vết cứa đã hằn ghi đáy dạCòn vết sẹo đã chai lì như đáCòn tâm hồn đã rệu rã gỗ trơBước vào yêu ai học được chữ ngờ Ai biết được sợi tơ chùng hay thẳngAi cũng muốn mặt biển xanh phẳng lặng Mãi yên bình mà chẳng gợn sóng toGiờ chúng ta mỗi đứa một con đòKhông hờn trách ...chẳng phải lo va chạmNhững ký ức xóa dần trong tâm khảm Giữ làm gì làn mây xám hư vô. thơ vợ chồng ly hôn ảnh internet ĐAU KHỔ CUỘC TÌNH Thơ Duyên NguyễnEm buông rồi chẳng níu giữ làm chiLòng khắc khoải xuân thì nay ngang tráiHãy mạnh mẽ lên xin đừng có ngạiNỗi sầu này vương mãi cảnh chia lyXa nhau rồi nhung nhớ có được gìHay chỉ để ôm ghì niềm đau đớnTình chúng mình yêu nhau không đủ lớnNên tháng ngày gom trọn những sầu thươngTưởng chúng mình đi hết cuối con đườngAi có biết nửa đường chia hai lốiĐể đêm về khóc thầm trong mỗi tốiRồi âm thầm ôm nỗi nhớ sầu đongSống bên anh bao năm gọi là chồngThuyền mất lái anh về vui bến mớiEm phận thuyền quyên ở nhà trông đợiAnh vô tình cứ vợi vợi mãi xaVui bên người ôm cuộc sống xa hoaBuồm căng gió vượt đại dương chẳng ngạiVẫn biết tình anh yêu trong ngang tráiNhững vui đùa vụng dại chút mà thôiCó ai ngờ nay nghịch cảnh ngăn đôiTình chồng vợ phai phôi đường hai lốiEm rất thương con khóc thầm bực bộiÔm lỗi lầm anh đánh đổi tình thân!Vui bên người không một chút phân vânCon thơ dại vẫn đang cần anh lắmAnh bước đi khi tình ta đang thắmMặc vợ con mang nặng những sầu đauTừ bây giờ ta sẽ mãi mất nhauTình chồng vợ không con mơ nghĩa nặngHai đứa con anh cũng đành vứt quẳngTuổi thiếu thời đã vắng bóng người cha!... TA CHẲNG CÒN NHAU Thơ Quý PhươngTừ nay chẳng còn chung bước bên nhauĐường duyên phận chúng ta giờ chấm dứtAnh chỉ dằn lòng gửi em đôi câu chúcNửa đời sau sống hạnh phúc thật nhiềuĐừng bận lòng hiểu nhau được bao nhiêu Đường em bước nếu gập ghềnh sỏi đá Hãy đứng dậy hiên ngang và mạnh mẽBởi không anh che chở cạnh nữa rồiĐừng lắng lo anh sẽ sống đơn côiTrời ắt hẳn công bằng cho tất cảSẽ gửi về cho ta thêm một nửaĐể yêu thương chia sẻ lúc muộn phiềnTa gần nhau ngắn ngủi một đoạn đườngLúc hạnh phúc ta vẫn thường quên bẳnLúc xa cách thấy lòng nhiều ân hậnKhông yêu thương trọn vẹn một mối tìnhĐường vợi xa giờ độc bước một mìnhAnh và em chẳng chung hình chung bóngAnh xa lắc mỗi khi em buồn khóc Em vui cười anh thôi hết sẻ chiaTừ bây giờ người bên cạnh sớm khuyaLà người khác mong rằng em trân trọng Hãy bước tiếp đoạn đường em ước muốn Vì từ nay ta vĩnh viễn chẳng cònCạnh bên nhau chia sẻ những yêu thương ... thơ vợ chồng ly tan ảnh internet CẠN DUYÊNThơ Chiều TímMình chung nhà nhưng cửa đóng, cài thenCăn phòng vắng, chẳng ấm êm như trướcCon đường tình giờ mạnh ai nấy bướcCứ nhạt nhòa như mưa trước thềm hoang !Phòng khách xưa vốn rộng rãi thênh thangNay ngột ngạt, tường loang màu u uấtChiếc cầu thang cũng trở nên quá chậtBước chân đi không thật, dẫu quen rồi !Tại vì đâu nên cuộc sống nổi trôiHồn lạc lõng, bờ môi không thắm đỏĐường cỏ mọc chẳng khang trang đầu ngõHoa nghẹn ngào khi nắng tỏ ban mai !Căn nhà xưa bao kỉ niệm đan càiĐừng níu ghì chỉ phí hoài tuổi trẻTiếng yêu xưa nay ngập chìm dâu bểCạn duyên rồi , cứ thế bước qua nhau ! TÌNH TÀN Thơ Hà Thu Viết cho những cuộc tình tan vỡRồi cuối cùng cũng chẳng níu được nhauXin từ tạ chuỗi ngày sầu đăng đẳng Mình chẳng lẽ sống hoài trong im lặng Chung mái nhà mà khoảng vắng không tênTình chúng ta không giữ được lâu bền Bởi nghĩa cạn đã làm nên duyên lỗiHay tại bởi Nguyệt kia làm tơ rốiĐan sợi tình ... quá vội để mong manhBến thuyền quyên sóng va đập chòng chànhTay lái mỏi buông bỏ nhanh giải thoátXưa nồng ấm mà nay hoài lạnh nhạtMen ái tình giờ chua chát đắng cayTrước quan tòa mình dứt khoát chia tayTrút bỏ hết những tháng ngày chịu đựng Và Trút bỏ những tính toan sỏi cứngVấp một lần gượng dậy vững bước điNhững yêu thương giờ còn sót lại gìCòn vết cứa đã hằn ghi đáy dạCòn vết sẹo đã chai lì như đáCòn tâm hồn đã rệu rã gỗ trơBước vào yêu ai học được chữ ngờ Ai biết được sợi tơ chùng hay thẳngAi cũng muốn mặt biển xanh phẳng lặng Mãi yên bình mà chẳng gợn sóng toGiờ chúng ta mỗi đứa một con đòKhông hờn trách ...chẳng phải lo va chạmNhững ký ức xóa dần trong tâm khảm Giữ làm gì làn mây xám hư vô. Đang cập nhật..
Nhiều phụ nữ rất thấm thía câu hát "Đời tôi cô đơn nên yêu ai cũng cô đơn", bởi điều buồn nhất của họ là khi khó khăn vợ chồng bên nhau, đến khi bình yên thì dần rời xa nhau, cô đơn ngay khi ở bên chồng, ở trong chính nhà mình. Chị Lê Thúy H. Hà Nội chia sẻ, thời kỳ gian khổ tôi lui về chăm sóc con cái, buôn bán vặt tại nhà, tạo điều kiện cho chồng ra ngoài giao du làm ăn vì biết rõ làm ăn phải có nhiều mối quan hệ. Nhưng khi gia đình khấm khá, tiền bạc dư dả thì chồng ham la cà với bạn bè, nhiều lần đi đêm cả tuần không về. Tôi đã nhỏ to khuyên nhủ nhiều lần, nhưng đều bị anh gạt đi vì "em không hiểu chuyện đàn ông chí lớn". Dần dà con lớn lên, học lớp mấy, trường nào, anh ấy không biết. Con trai vào tuổi dậy thì nổi loạn ở trường tôi nhắc anh dành thời gian dạy bảo con, nhưng anh bỏ qua. Ảnh Hà Nguyễn. Con gái 5 tuổi bị dị ứng với quả vải từ nhỏ thì lúc tôi đi lấy hàng vắng nhà, anh đi công tác về mang túm vải ra cho con bé ăn... làm nó dị ứng, nổi mẩn phải vào viện chữa trị. Rất nhiều lần con ốm đau phải đi cấp cứu, gọi điện cháy máy mà không được, chị phải chở cả đứa lành vào viện và 3 mẹ con ở suốt đêm chồng không hề biết. Triền miên hoài như thế nên tôi dần mệt mỏi, nhiều lần đã góp ý thì anh bảo tôi đòi hỏi quá nhiều, anh không ngoại tình, không phản bội, làm gì cũng để mang tiền về nhà, để gia đình không khổ sở… còn đòi hỏi gì nữa? Tôi ngậm đắng nuốt cay, cô đơn ngay cả khi nằm bên cạnh chồng, ngay từng bữa ăn, giấc ngủ trong chính ngôi nhà của mình. Tôi cùng chồng cố gắng vun đắp gia đình bao năm qua không phải để có ngày cả hai khổ sở thế này? Trong hôn nhân, kiểu chồng khiến phụ nữ khổ đau nhất chính là đàn ông vô tâm. Dù anh ta không ngoại tình, không phản bội vợ nhưng sự vô tâm của anh ta từng ngày dày vò, rút cạn hết nguồn sống hạnh phúc của vợ bằng cảm giác cô đơn, có chồng mà không được sẻ chia, thấu hiểu, có chồng cũng như không… Thực sự phụ nữ bị cô đơn, khổ sở, đau đớn trong hôn nhân rất thống khổ, nếu lại đang vừa làm mẹ, vừa làm dâu còn khổ hơn, cô đơn hơn gấp nhiều lần. Lấy chồng phụ nữ chỉ mong muốn có chồng ở bên quan tâm, thấu hiểu để cô ấy được dựa vào một bờ vai… Nhưng rất nhiều ông chồng đã không làm được bờ vai để vợ và gia đình nhỏ dựa vào. Vì sao hai người kết hôn? Có thể nói thế này Khi trưởng thành, sự cô đơn lẻ bóng, trống trải, thiếu thốn, buồn chán… giục ta dấn bước đi tìm "một nửa" của đời mình. Một ngày ta bắt gặp một ánh mắt cũng đang khát khao tìm kiếm "một nửa" để lấp đầy tâm hồn và cuộc sống cô đơn, buồn chán của họ… Thế là ta và người ấy bước vào đời nhau, cảm thấy như tìm được ánh sáng ấm áp, tinh khôi, mới mẻ, niềm vui... nói chung là phần bù khuyết cho những thiếu thốn và khát khao cuộc đời. Nhưng theo ngày tháng cái gì cũng trở thành cũ kỹ. Hơn nữa khi đến với nhau cả hai đều mang theo mong đợi "nửa kia" sẽ lấp đầy những thiếu thốn, loại bỏ những buồn chán nơi chính mình. Ai cũng mang tâm thế của kẻ đi "ăn xin" tình yêu nơi "nửa kia", rốt cuộc cả hai đã mang đến cho nhau cả những điều không tốt đẹp như khổ đau, kỳ vọng, hẫng hụt... chồng chất lên đời nhau. Một thời gian ngắn nữa trôi qua, sự quen thuộc nhau làm sống lại cảm giác nhàm chán - mức độ nhàm chán được nhân đôi bởi cả hai gộp lại khiến ta chán chính mình, chán cả "nửa kia". Ta lại đi tìm người khác, lại chán người khác, rồi lại muốn một mình, rồi lại chán mình, rồi lại muốn đi tìm người khác, rồi lại chán người khác… Một vòng lặp luẩn quẩn cứ thế diễn ra. Đó là do ta chưa bao giờ khám phá trọn vẹn chính mình, chẳng thấy được những mới mẻ và sức sống trong mình nên phát ngán với bản thân. Khi ta gần gũi một người khác, bước vào cuộc đời của họ thì người đó trở thành một phần của ta. Rồi ta lại tiếp tục để mình trở nên cũ kỹ, tiếp tục chán mình và chán luôn "nửa kia". Trong đời sống hôn nhân ai cũng tập trung vào các vấn đề của bản thân, mà quên đi giao ước chung mà hai người hai tâm hồn đã giao kết thì tự chúng ta sẽ trói buộc, tước đi tự do của nhau, biến đời sống hôn nhân thành ngục tù rồi thi nhau diễn vai "cai ngục" và "tù nhân". Thực tế ai bước vào hôn nhân cũng hy vọng rồi huyễn hoặc rằng "nửa kia" sẽ mang lại cho ta niềm vui, giúp ta tìm thấy sự đủ đầy và bình an. Nhưng "nửa kia" chẳng thể mang lại điều ta kỳ vọng, mà chỉ giúp ta nhìn thấy rõ được chính mình, giúp ta nhận ra sự thật là chỉ có bản thân mình mới là "thực phẩm" thiết yếu cho cuộc đời mình, chứ không phải nơi bất kỳ ai. Sự bế tắc trong hôn nhân là địa ngục, nhưng việc sống thiếu "nửa kia" cũng là địa ngục - câu nói này khá đúng vì ta không tự mình sống trọn vẹn được với chính mình. Lúc này ta chỉ có thể quay vào bên trong lấp đầy những thiếu thốn ấy của mình. Thông qua hôn nhân ta nhìn rõ chính ta và "nửa kia" để rồi hợp nhất sống với nhau. Chỉ khi ta hợp nhất với chính mình rồi thì mới hợp nhất được với "nửa kia", mở ra sự hợp nhất với vợ mình, và sâu xa hơn nữa đó là hợp nhất với mọi người và với toàn thể vũ trụ này. Hợp nhất chính là cách để chúng ta bước ra khỏi vòng luẩn quẩn của sự cô đơn và bước vào sự đủ đầy, viên mãn. Hãy hình dung cuộc hôn nhân của ta như một vườn hoa, ta và "nửa kia" có cùng nhau hợp nhất đồng tâm chăm bẵm, tưới tắm, xới đất, bắt sâu... thì cây cối trong vườn hoa mới đâm chồi, nảy nụ, đơm bông và tỏa hương. Nhưng hãy nhớ, chúng ta chỉ cùng nhau chăm sóc tưới hoa thôi, đừng bận lòng đến cỏ dại. Theo Gia đình và Xã hội Tôi ngoại tình vì chồng vô tâm Hôn nhân tẻ nhạt cùng người chồng vô tâm khiến tôi chán chường và mệt mỏi, con tim tôi đã rung rinh với một người đàn ông tôi quen trên mạng.
Thể loại Tiểu ThuyếtTác giả François MauriacMột người đã bước vào cuộc đời nàng, nhờ đó tất cả những gì đối với nàng đều thấy vô nghĩa; một người mà không ai trong chỗ bạn hữu có quen biết; một nhân vật rất tầm thường, rất ít ai biết, nhưng toàn thể cuộc đời của Têre chạy quanh vừng mặt trời chỉ riêng mắt nàng nhìn thấy, và riêng xác thịt nàng biết vị ấm nóng. Pari xào xạc như gió hú trong ngọn thông. Thân thể đó đè lên thân thể nàng, dù nhẹ đến đâu cũng làm cho nàng ngừng thở.***Tiểu thuyết lấy bối cảnh ở Landes, một vùng dân cư thưa thớt ở tây nam nước Pháp, được bao phủ rộng bởi những cánh rừng thông. Khi thiên tiểu thuyết bắt đầu, một vụ kiện đang bị bác bỏ. Người tường thuật, Thérèse có địa vị, bị xét xử tội đầu độc chồng mình Bernard bằng cách cho ông uống Fowler’s Solution quá liều, một thứ thuốc chứa thạch tín. Tuy có những bằng chứng vững vàng chống lại mình, bao gồm cả những toa thuốc cô giả mạo, vụ kiện bị ngừng lại; gia đình kết thúc các địa vị xã hội để tránh tai tiếng và bản thân Bernard cũng làm chứng cho lời biện hộ của cô. Trên đường từ tòa án về nhà, Thérèse nhìn lại cuộc sống của mình, cố gắng hiểu được điều gì đã khiến cô tiếp tục đầu độc chồng mình sau khi cô quan sát ông tình cờ uống thuốc quá liều. Cô giả thuyết rằng những hành động của cô là một phần của một “con dốc không thể nhìn thấy”, tạo nên từ những áp lực khi làm mẹ và hôn nhân và cuộc sống ngột ngạt khi làm vợ một địa chủ đạo Thiên Chúa những năm 1920 của nước Pháp thôn dã. Tuy vậy, Thérèse và cả người tường thuật không cung cấp một lời giải thích rõ ràng cho hành vi của cho rằng cô có thể âm thầm rời bỏ chồng bây giờ khi vụ kiện đã kết thúc. Thay vào đó, Bernard thông báo rằng cô sẽ sống tại nhà của gia đình ông, Argeluose, một vị trí biệt lập trong rừng thông. Ông thực sự giam cầm cô ở đó, lấy lý do rằng cô đang mắc phải bệnh thần kinh, và thường xuyên xuất hiện trước công chúng với cô để dập tắt mọi lời xầm xì. Mối quan tâm của ông là cuộc hôn nhân sắp tới của em gái ông Anne với một chàng rể được duyệt bởi gia đình, không bị ngăn cản bởi vụ tai tiếng nào hết. Ông chỉ cho phép Thérèse bầu bạn với những người hầu dễ ghét, tách cô khỏi con gái mình, và đe dọa tống cô vào ngục vì tội đầu độc nếu không hợp tác. Thérèse sống chủ yếu nhờ rượu và thuốc lá, rơi vào trạng thái ngẩn ngơ thụ động và mất ngủ. Khi cô được yêu cầu tham dự một bữa dạ yến tổ chức cho Anne, chồng chưa cưới và gia đình anh, cô đã tham dự, nhưng vẻ ngoài hốc hác khiến cho các vị khách bị sốc. Bernard quyết định, không phải bàn cãi nữa, rằng vụ bê bối sẽ không bao giờ hoàn toàn được quên lãng trừ khi Thérèse được phép biến mất. Ông hứa cô có thể rời đi sau đám cưới của Anne, và chuyển cô về Argelous để theo dõi sự hồi phục của cô. Đám cưới trôi qua, ông đưa Thérèse tớiParisvà chào tạm biệt. Không có sự ly thân và li dị chính thức, và ông sẽ chu cấp cho cô để tiếp tục sống. Cô được tự Andịch***Mauriac không đòi cái tuyệt đối; ông biết rằng cái tuyệt đối không tồn tại với đức hạnh trong trạng thái thuần khiết...FRANÇOIS MAURIAC11/10/1885 - 01/9/1970Giải Nobel Văn học 1952* Nhà văn, nhà thơ Pháp* Nơi sinhBordeauxPháp* Nơi mất Paris PhápFrançois Mauriacđược trao giải Nobel vì những tác phẩm phản ánh bi-hài kịch đời người với một tinh thần thấu suốt và nghệ thuật thuyết phục. Chủ đề chính trong sáng tác của ông là cuộc đấu tranh giữa cái Thiện và cái Ác, giữa Xác thịt và Linh hồn của “những con người sa ngã” và “nỗi cơ cực của con người không có Thượng đế”.François Mauriacsinh trong một gia đình buôn rượu vang giàu có theo Công giáo, mồ côi bố khi chưa đầy hai tuổi, đến sống ở trang trại ông bà ngoại; bảy tuổi đi học, suốt đời mang ấn tượng về phong cảnh miền nghiệp trung học,F. Mauriacvào học khoa văn chương tại Đại họcBordeaux, sau chuyển đếnParis, làm báo và sớm trở thành nhà văn độc lập. Năm 1909, theo lời khuyến khích của tòa soạn báo Thời đại chúng ta,F. Mauriacxuất bản tập thơ đầu tiênNhững bàn tay gắn kết; nhưng phải đến năm 1922 ông mới nổi tiếng là nhà viết tiểu thuyết có tài với cuốnNụ hôn cho người Thế chiến I, tuy không phải nhập ngũ vì lí do sức khỏe,F. Mauriacvẫn tình nguyện tham gia tổ chức Hồng thập tự, phục vụ trong quân y viện hai năm ở Balkans, năm 1918 mới giải ngũ. Trong những năm 1920 ông viết hàng loạt tiểu thuyết, trong đó có cuốnSa mạc tình yêuđược tặng giải thưởng cao nhất của Viện Hàn lâm Desqueyroux1927 cũng là tác phẩm thành công, được giới phê bình coi là tiểu thuyết Pháp hay nhất đầu thế kỉ XX. Ổ rắn độc 1932 kể về một bi kịch gia đình với nghệ thuật phân tích tâm lí sâu sắc được coi là đỉnh điểm trong sáng tác củaF. Mauriac. Năm 1933, nhà văn được bầu vào Viện Hàn lâm Thế chiến II,F. Mauriactham gia chống phát xít Đức chiếm đóng Pháp, ủng hộ De Gaulle. Tiểu thuyếtCuốn sổ đenđược trao tặng huy chương Bắc Đẩu Bội Tinh. Sau năm 1945F. Mauriaclàm đại diện Pháp trong tổ chức Liên Hiệp quốc UNESCO. Lần đầu tiên ông được đề cử tặng giải Nobel vào năm 1946, nhưng phải 6 năm sau mới được trao giải. Từ đó đến cuối đờiF. Mauriacxuất bản thêm 2 cuốn tiểu thuyết, hàng loạt hồi kí chủ yếu về De Gaulle và làm báo giữ những chuyên mục rất nổi tiếng thời bấy giờ. Nhà văn mất năm 85 tuổi, một năm sau khi xuất bản cuốn tiểu thuyết cuối thời kìF. Mauriacđược đánh giá là nhà văn Pháp lớn thứ hai trong thế kỉ XX sau M. Proust, nhưng dần dần uy tín của ông bị giảm sút, theo các nhà phê bình thì chủ yếu là do đề tài và văn phong của ông hơi đơn điệu.*Tác phẩmNhững bàn tay gắn kết Les mains jointes, 1909, con dưới gánh nặng xích xiềng L’enfant chargé de chaines, 1911, tiểu và máu La chair et le sang, 1920, tiểu hôn cho người hủi Le baiser aux lepreux, 1922, tiểu lửa Le fleuve de feu, 1923, tiểu cụ tổ Genitrix, 1923, tiểu tố Orages, 1925, mạc tình yêu Le désert de l’amour, 1925, tiểu đã mất Ce qui était perdu, 1926, Desqueyroux Thérèse Desqueyroux, 1927, tiểu đau khổ của một tín đồ Kitô giáo Souffrances du Chrétien, 1928, tiểu và Mammon Dieu et Mammon, 1929, tiểu khổ và niềm vui của một tín đồ Kitô giáo Souffrances et bonheur du chrétien, 1931, [Anguish and Joy of the Christian Life], tiểu rắn độc Le noeud de vipère, 1932, tiểu ẩn nhà Frontenac Le Mystère Frontenac, 1933, tiểu thuyết [The Frontenac mystery].Đêm tàn La fin de la nuit, 1935, tiểu thiên thần đen Anges noirs, 1936, Jésus La vie de Jésus, 1936, tiểu dưới nước Plongées, 1938, tập Asmodée, 1938, con đường của biển Les chemins de la mer, 1939, Atys Sang d’Atys, 1940, đàn bà đạo đức giả La pharisienne, 1941, sổ đen Le cahier noir, 1943, tiểu kí Journal, 1934-1950, hồi cừu non L’Agneau, 1954, tiểu kí nội tâm Mémoires intérieurs, 1959, luận tôi tin Ce que je crois, 1962, hồi cứu về Charles de Gaulle 1964.Một đứa trẻ ngày nào Un adolessent d’autrefois, 1969, tiểu câu chuyện Trois récits, tập truyện ngắn.*Tác phẩm đã dịch ra tiếng ViệtCuộc tình buồn, Nguyễn Bích Như - Thu Uyên dịch, NXB Tổng hợp Bình Định, 1990/Người vợ cô đơn, Mặc Đỗ dịch, NXB Hội Nhà Văn, ẩn nhà Frontenac, Dương Linh dịch, NXB Thế Giới, các bạn đón đọc Người Vợ Cô Đơn của tác giả François Mauriac & Mặc Đỗ dịch.
tâm sự của người vợ cô đơn